Giám đốc ép vợ của cậu nhân viên phục vụ mình. Đêm đó tôi không ngủ tiếp mà tiếp tục với công việc cần phải hoàn thành ngay để sớm được đưa ra tòa trình giấy ủy nhiệm thương mại của tổ chức tôi sang Nam Phi. Lúc tôi dừng lại đã gần 2h30 sáng và trước khi đi ngủ như thường lệ, tôi nhìn vào phòng bọn trẻ. Mọi người đều đang ngủ nhưng điều thú vị nhất là tấm vải của Marlina đã bị xé toạc cho đến khi tất cả lộ ra một cách tình cờ rằng đêm đó cô không mặc quần lót. Tôi lại gần để nhìn rõ hơn vì được biết đèn trong gian hàng không sáng lắm, thật trắng nõn với núi non trùng trùng điệp điệp, lông mông mượt mà mỏng manh, là của một tộc người không có nhiều lông, ta nhớ rõ. Nếu làm theo trái tim mách bảo, tôi chỉ muốn đâm chiếc koteku vốn đã cứng như sắt của mình vào lỗ đuôi tàu, sau này tất nhiên sẽ mắc lừa.

Giám đốc ép vợ của cậu nhân viên phục vụ mình

Giám đốc ép vợ của cậu nhân viên phục vụ mình